HỌC CHỮ
Gà trống học mỗi chữ “O”
Thế mà sáng sáng gáy to nhất làng
Dê con dịch cũng rất xoàng
Bờ..e” thì cứ hát tràn “Be...be”!
Bác trâu nằm dưới bóng tre
Hếch mồm cười nhạt:
“Ngờ...e...Nghé à”...
BQT
Lời bình:
Ai kia đang học chữ đấy nhỉ? Này nhé:
Gà trống học mỗi chữ “O”
Thế mà sáng sáng gáy to nhất làng...
Hóa ra là anh chàng gà trống đấy! Suốt đời cái anh chàng gà trống này chỉ học có mỗi chữ “O” thôi. Chả biết có phải là anh ta lười biếng hay không? Hay vì anh chàng gà trống này chỉ được giao nhiệm vụ báo sáng cho mọi người thức dậy đi làm, đi học, thế nên anh ta chỉ học có mỗi chữ “O” và cảm thấy thế là đã đủ rồi chăng?. Chữ “O”, nếu cần thêm cái sự ngân nga một tý, thì anh chàng gà trống chỉ việc thêm vào mấy cái dấu để biểu hiện cảm xúc, ví như thêm dấu sắc, thêm dấu huyền nữa, thì sẽ là “Ó...Ò...O...chẳng hạn!...Mỗi sớm mai, chàng gà trông lại cất cao giọng hát “Ó...Ò...O”...Vui đáo để. Chỉ có thể thôi, nhưng anh chàng gà trống vẫn tự hào bảo rằng anh ta đã gáy to nhất làng đấy. Thế là đã cảm thấy đủ sung sướng mãn nguyện lắm rồi!...
Lại còn một chú Dê Con chuyên làm nghề “dịch thuật”, nhưng cậu Dê Con này lại “dịch” rất kém, “rất xoàng” nữa kia! Đây nhé: Chữ “Bờ...e” thì đúng là chữ “Be” rồi. Nếu như thêm dấu huyền vào, thì đọc là chữ “Bè”, như chữ Bạn bè chẳng hạn. Còn nếu thêm dấu sắc vào thì đọc là “Bé”, như chữ “Bé ngoan” chẳng hạn. Tuy nhiên chú bê con này vì là một “dịch giả” rất xoàng, nên cậu ta chỉ “dịch”, chỉ hát tràn có độc một chữ “be...be”...thôi!...Chả thấy có giọng điệu gì, âm sắc bổng trầm chi cả, nghe hơi chán, có phải không nào?...Nghe cậu dê con “dịch” chẳng ra đâu vào đâu, cho nên:
Bác trâu nằm dưới bóng tre
Hếc mồm cười nhạt:
“Ngờ...e...Nghé à”!...
HỌC CHỮ của nhà thơ Bùi Quang Thanh là một bài thơ vui. Giản dị thế thôi, nhưng mà phải để tâm lắng nghe “tiếng nói” của loài vật, đồng thời, phải yêu quý chúng lắm mới viết được bài thơ rất hồn nhiên như thế đấy các bạn à!...
Nhà thơ Vũ Bình Lục