PHẠM XUÂN CHIẾN
ĐẾN MỘT NGÀY
; Tặng Bùi Quang Thanh
Đến một ngày anh chợt nhận ra
Thành phố không phải của mình
Không phải của mình con đường, góc phố...
Không phải của mình cả mùi hoa sữa
Những câu thơ ấm lạnh về nhau
Em gần bên mà sao ở đâu
Có những ngày giọt nước mắt em anh coi là hạnh phúc
Nay giữa thành phố một mình đơn độc
Buồn hay vui hỡi thăm thẳm nước sông Hàn?
Nghìn câu thơ đều viết cho em
Nhưng trăm năm sau anh mới nói lời hẹn ước
Thôi giờ cứ mong em hạnh phúc
Hãy thắm tươi mãi nhé hoa hồng...
;