Nhà văn - Nhà Báo - Bùi Quang Thanh

Trò chuyện ở Vũ Quang

10:36, 01/07/2011AdminTruyện - Ký
(0 Đánh giá)
 
 
 
 
Tặng anh Phan Đức Cung
 
Là thảm nguyên sinh xanh giữa đại ngàn xanh
Là điểm đỏ giữa trang sử đỏ
Nơi Ngàn Sâu uốn khúc yên lành
Những chú sao la lẫn cùng cây cỏ
 
Rừng vẫn giấc ngàn năm, xin cứ ngủ
Gió cứ hát lời yêu thương chim thú
Sông cứ trôi tưới mạch đất - tình người
Xuân đang về. Rừng núi Vũ Quang ơi!
 
"Rồi nắng sẽ rực bờ vui phố mới
Rồi đường sẽ thênh thang cho khách tới
Những xóm thôn nghèo khó sẽ thay màu
Và nghìn xưa sẽ nối tới nghìn sau..." 
 
Vâng! Rồi sẽ... đương nhiên rồi sẽ
Gạch xây dựng đã hồng lên sắc trẻ
"Khởi đầu nan" cần góp sức trăm miền
Kho báu này đâu chỉ Vũ Quang riêng
 
"Người chẳng thể rau, măng thay cơm gạo
Nhà chẳng thể nứa tre thay lim táu
Trồng cây mười năm. Cái đói từng giờ
Rừng của môi trường, của nhạc, của thơ
Rừng chưa thể vực dân qua nghèo đói"
 
Những hạt mưa tưới trong lời bạn nói
Ướt một phần tâm trạng của riêng tôi
 
     Cuối thiên kỉ thứ 2