Chiều tím
Đường anh về hoàng hôn buông vội
Thu se dần. Từng sợi khói sương tan
Cánh áo mỏng bay ngược chiều gió biển
Tím tái bờ môi ríu ran
Anh hút mãi cuối tầm nắng lợt
Tóc mai nghiêng không che nổi mắt buồn
Đừng ngoái nữa kẻo chiều về muộn mất
Hai nẻo đường chung màu tím cô đơn
; Đông 1998