NGƯỜI EM TRAI CUỐI CÙNG CỦA BỐ
Sáu anh em bà nội sinh ra
Hôm nay, người cuối cùng về miền Mây trắng
Người cuối cùng ra đi trong yên lặng
Chẳng một câu từ biết cõi đời
Sáu anh em trai con của bà tôi
Lần lượt ra đi mỗi người một cách
Anh cả bị bom, chú út vì đạn địch
Ba người thương tật trong đánh Pháp đuổi Tây
Máu họ đã rơi cho mảnh đất này
Máu họ còn sôi
trong chúng tôi những người kế tục
Và hôm qua tiết Đại hàn lạnh buốt
Người cuối cùng lặng lẽ ra đi
Bùi Cẩm Kỳ
Ông học nhiều biết rộng nên sớm nghĩ suy
Về hiện tại khi ngoái nhìn quá khứ
Về tương lai khi soi vào con chữ
Về đạo đức, tâm hồn, nghĩa vụ... sự hiến dâng
Về đảng
về dân
về giai cấp
và sự thật phũ phàng
Của tầng lớp xả thân vì lý tưởng
Dù trí thức, nhiều người chê ông "bướng"
Có truyền thống gia đình mà không biết cơ mưu...
Ông, chân dép lê, tay điếu thuốc lào
Rít khói xả mây nhìn trời cao đất thấp
Và ông viết "Bông sen vàng" với ba ngàn năm trăm câu lục bát
Về Cụ Hồ, về Đất nước quê hương
Những vần thơ trong "Chùm khế ngọt" yêu thương
Rồi "Chọn bố", nhớ đoạn trường dang dở
"Biệt thự đá" những nỗi niềm ấp ủ
Là tiểu thuyết mà xen đời thực hậu chiến tranh
Bao yêu thương, cả buồn giận, bất bình
Ông gửi lại cuộc đời qua trang sách
Rồi ông đi nhẹ nhàng - một cuộc đời thanh sạch
Để lại nỗi buồn, nỗi nhớ, nỗi thương yêu
Của người thân và bạn đọc, rất nhiều
Dù đám tang của ông không rải đầy hoa như nhiều quan chức
Nhưng tiễn đưa ông là niềm đau rất thật
Nên giữa đại hàn Hà Nội nắng ấm bỗng bừng lên
85 xuân ông về cõi Người Hiền
Thanh thản
Nhẹ nhàng
trong nước mắt vợ hiền và vòng tay con cháu...
Đài hóa thân Văn Điển, viết khi chờ hỏa táng chú tôi.
12h ngày 25/12/2023
Bùi Quang Thanh.