Chợ đường biên
Biên giới tôi về chiều nhạt nắng
Rừng xanh hoa đỏ đẹp hoang sơ
Với tay níu áo nàng mây trắng
Bỗng gặp sau mây cảnh bụi bờ
Hai dãy lều tranh tơ tướp lá
Con đường đá dựng dốc cheo leo
Vượn ngồi nhặt tép bên khạp nứa
Cảnh vắng đìu hiu lạnh gió đèo
Chợ nghèo sườn nứa phơi xương trắng
Khách hàng lưu vết kẻ xài sang
Lon bia vỏ thuốc giăng thành đống
Đôi quán còn thêm "hậu - thiên - đường"
Những cô hàng xén giờ đâu nhỉ
Hai má còn nồng như lửa không
Sau buổi lên trời buôn bán ấy
Ai người đánh rớt cả mùa xuân?
Cánh bài lả tả trong lau lách
Phải nuối một thời say đỏ đen
Mà bộ ria hùm ông đầm Pích
Vểnh ngược lên môi ngóng hơi tiền.
Biên giới chợ chiều không kẻ bán
Lữ khách hữu tình gặp vô duyên
Nàng mây áo trắng bay lên núi
Ngoái lại nhìn theo mặt ưu phiền.
Cầu Treo 1994