(Tặng bộ đội biên phòng Hà Tĩnh)
I
Chúng tôi đón mùa xuân từ phía mặt trời lên, những con sóng trắng lân tinh cõng Nàng Xuân màu lam biếc. Nàng Xuân tung những hạt mưa phủ đầy trên mái tóc vào chúng tôi làm quân phục thắm hơn.
Chúng tôi đón mùa xuân từ phía mặt trời lên. Biển rộng quá. Trời bao la quá. Thiên Cầm - Hoành Sơn là những chàng trai tham lam định sục chân vào biển, thấy chiến sĩ biên phòng vội giả bộ làm ngơ. Mặt trời chưa lên, những ngôi sao trên mũ làm sáng mặt Nàng hơn. Gió dìu Nàng đi khắp mọi miền: Cửa bể, bến sông, đường làng, ngõ phố...
Người lính biên phòng mắt nhìn ra biển cả vẫn biết sau lưng mình sự sống mãi bình yên
; II
Chúng tôi đón mùa xuân từ đỉnh núi đường biên, hạt mưa bụi qua lá rơi tí tách. Rừng biên cương gió xuân khua xào xạc, đêm trập trùng không một mảnh sao băng. Xuân níu vào khẩu súng khoác bên vai, nghe hơi thở của người thương gần lắm, một sợi tóc Nàng Xuân vương đầu súng mảnh và mềm như một sợi mây giăng
Đêm giao thừa đầu súng chẳng có trăng. Chiều nay em gái Đại Kim hái cành hoa mận trắng, nụ hoa nhỏ hơn một lời hò hẹn: Mai xuân về em sẽ đến Cầu Treo
Mai xuân về anh sẽ đến Cầu Treo và sẽ có quà xuân là nhành phong lan tím. Chúng mình cùng hái lộc xuân dọc con đường số Tám, chia với anh bạn Lào những miếng bánh chưng xanh
Rừng biên cương xuân trải giữa yên bình.