CUA KỀNH THỔI XÔI
Nép mình bờ ruộng thổi xôi
Tháng tư gom lửa đốt nồi cháy đen
Gió về hương lúa dâng lên
Tưởng xôi đã chín Kềnh liền mở vung
Đôi càng quờ mãi trên lưng
Mắt giương vẫy bạn đến cùng ăn xôi
Đồng làng ai cũng cơm sôi
Tám chiếc đũa gẫy cõng nồi xuống hang
BQT
Lời bình:
Nhà thơ Bùi Quang Thanh kể chuyện về loài cua đang sủi bọt đấy các bạn ạ! Bài thơ tả một chú cua lớn, có cái tên rất ngộ là Cua Kềnh, đang nhả ra một đám bọt, nom cứ như là chú cua đang thổi xôi vậy. Sao chú cua lại có cái “biệt danh” Cua Kềnh thế nhỉ? Hóa ra là một chú cua lớn xác hơn các bạn cùng lứa, lại có vẻ chậm chạp mà đôi càng thì to kềnh càng, nên mới có cái tên Cua Kềnh đấy!...Hãy xem kìa, chú Cua Kềnh đang:
Nép mình bờ ruộng thổi xôi
Tháng tư gom lửa đốt nồi cháy đen
Có lẽ là do trời tháng tư nắng quá, nóng quá, nên chú cua mới phải “nép mình” bên bờ ruộng để tránh cái nắng như đổ lửa. Rồi cua thở phì phò, phun ra liên tục những bọt nước để cho mát cái lưng to phè, nom cứ y như là anh chàng đang thổi xôi vậy. Cái nắng trưa như thể có ý gom lửa đốt cho cái nồi (là cái mai cua Kềnh) cháy đen… thật là ngộ. Lại thêm:
Gió về hương lúa dâng lên
Tưởng xôi đã chín, Kềnh liền mở vung
Đôi càng quờ mãi trên lưng
Mắt giương vẫy bạn đến cùng ăn xôi
Thế là đã bớt cái nóng đi rồi, bởi đã có gió về, rồi hương lúa theo gió mà dâng lên ngào ngạt. Chắc là cua Kềnh vui lắm, nên chú ta “tưởng xôi đã chín”, liền định mở vung ra, chàng ta vội vàng đưa đôi càng to tướng quờ quạng mãi trên tấm lưng cháy đen vì nắng, lại còn giương đôi mắt dài lên - như đôi tay vẫy gọi bạn bè đến cùng ăn xôi với mình cho vui…Hãy xem nữa kìa:
Xóm đồng ai cũng cơm sôi
Tám chiếc đũa gẫy cõng nồi xuống hang…
Hóa ra cả đồng, cả bãi, họ hàng nhà Cua đang nấu cơm hết; trên lưng ai cũng sì sụp một nồi xôi đang chín. Thế là chẳng mời được ai đến ăn xôi cùng mình, chú Kềnh khệnh khoạng khênh nồi cơm vừa nấu về hang.
Nhà thơ đã quan sát các động tác của chú cua Kềnh một cách kỹ lưỡng. Chú cua Kềnh thổi cơm đã được tả thật sống động, với những liên tưởng so sánh và nhân hóa rất hấp dẫn. Hãy xem kìa, chú cua Kềnh đang dùng tám chiếc ngoe, nom cứ như là tám chiếc đũa gẫy, đang từ từ cõng chiếc nồi cơm lui dần về cái hang được kiến trúc rất tinh vi. Nhà của cua Kềnh đấy các bạn ạ!...
Nhà thơ Vũ Bình Lục