Nhà văn - Nhà Báo - Bùi Quang Thanh

ĐÊM KHÔNG NGỦ NGHE NGHÌN XƯA GIỤC GIÃ

18:21, 22/09/2018BQTThơ
(0 Đánh giá)
Phần 2: LÃNH TỤ

 

 

 


ĐÊM KHÔNG NGỦ NGHE NGHÌN XƯA GIỤC GIÃ.
(Phần 2)

* LÃNH TỤ

Ai sẽ là lãnh tụ của Nhân dân?
Lãnh đạo bây giờ ai xứng tầm Lãnh tụ?
Kẻ chức tước lo ăn rồi lo ngủ
Quên Nhân dân đói rách phía biên thùy.

Đã bao lần khi Tổ quốc lâm nguy
Hưng Đạo đại vương đêm đêm vỗ gối
Hịch Tướng sĩ râm ran bờ cõi
Đến tận giờ tiếng Sát Thát còn ngân

Trẻ hay già ư? Thuở đánh đuổi giặc Ân
Chú Gióng lên ba đã chồm lên ngựa sắt
Hoài Văn hầu coi khinh muôn cường địch…
Bao Anh hùng, Dũng sĩ tuổi thiếu niên

Tám mươi triệu nhân dân ở khắp ba miền
Và còn nữa những con em người Việt
Trên mặt đất sẽ tụ về, đủ hết
Cả thế giới này căm ghét lũ xâm lăng…

Vì sao ta chưa chuẩn bị cho chiến tranh?
“Mười sáu chữ vàng” say mèm cơn mộng mị
Một “chủ nghĩa” lập lờ nhau ”đồng chí”
Hay kết bè bởi lợi ích cá nhân?

Ai sẽ là lãnh tụ của Nhân dân?
Con cha, cháu ông, chọn tài, chọn đức?
Trẻ dám xông pha; già không nhịn nhục
Ai lái con tàu Tổ quốc vượt trùng dương

Chủ nghĩa nào cũng chỉ một con đường
Độc lập, tự do, vẹn toàn đất nước
Bình đẳng, ấm no, tự tôn dân tộc
Dân có mái nhà, nước vững biên cương

** THẤM THÍA NỖI ĐAU

Trận thảm sát Gạc Ma ta nhẫn nhịn tận cùng
Đạn đã lên nòng phải cắn răng không nổ súng
Hy vọng giặc phút cuối cùng…cảm động
Người không còn ai giữ đảo? Biển ơi!
“Thà hy sinh tất cả” vì biển, trời
Nước có giặc phải cho dân giết giặc
Phải hiểu rõ kẻ thù kia tàn độc
Biết chủ động, bất ngờ, không đợi chúng xuống tay.

“Hải chiến Hoàng Sa” – 1972
(Thịt xáo nồi da – đảo ông cha giặc chiếm)
Ta từng học: Kết đoàn là sức mạnh
Thất bại này hiểm họa mãi muôn sau
Mất mát này trên tất cả nỗi đau
Đau máu đổ, đau thịt xương lính chiến
Nhưng mất đảo, mất trời, mất biển
Ai là tội đồ trước dân tộc, non sông?
Để bây giờ giặc truy sát ngư dân
Lũ kẻ cướp làm quan tòa cướp – phạt
Mũi khoan thép thọc sâu năm ngàn mét
Nghe Biển gọi Bờ mà bầm nát tim gan

Để bây giờ bãi ngầm hóa đường băng
Tàu chiến giặc nghênh ngang trong lãnh hải
Đường “lưỡi bò” tưởng chỉ trên trang giấy
Đang liếm dần,liếm mãi xuống phương Nam 
Liếm… đến bao giờ chúng thỏa mãn lòng tham
Lũ xuẩn ngốc đã bị mù con mắt
Lũ Đại Hán tưởng “Trời Con” là thật
Chọn hướng đầu nước Việt để “hướng đông.”

Ai sẽ là lãnh tụ của Nhân dân?

Từ khóa: Thơ BQT