Em nhún nhảy, những ngọn đèn nhún nhảy
Lời bài ca tôi chẳng biết nói gì
Chỉ thấy chân mình rung rung theo nhịp ấy
Cả hội trường bia rượu tràn ly
Người bạn Lào bảo: đó là điệu lăm - vông
Ngày hội Bun quê anh là thế
Chốn rừng núi muôn đời quạnh quẽ
Nhịp lăm vông xao động tâm hồn
Cô gái Lào non tựa búp lay ơn
Chắp hai tay nhìn tôi như vái
Tôi bỡ ngỡ... bạn tôi cười hờn dỗi
- Kìa noọng mời anh ra nhảy đi thôi
Noọng... ơ mà - cô bé Lạc Xao ơi
Em cứ nhảy cho tôi ngồi ngắm
Mai xa rồi đừng thêm chi bịn rịn
Và bên em hình như đã có người
Những bắp chân trần làm rối mắt mất thôi
Tôi lạc giữa niềm đam mê kỳ lạ
Tà váy ngắn áo căng tràn ngực thở...
Đêm lăm - vông tôi chợt nhớ quê nhà
Em gái quê giờ chẳng biết hát dân ca
Không phân biệt điệu phường cày, phường vải
Đêm lễ hội cũng tròn mông nhún nhảy
Nhưng toàn "rock", "rếch", "lam ba đa"
Cha mẹ ngày xưa gieo câu đò đưa
Thả tình tìm nhau trên Ngàn Sâu, Ngàn Phố
Giờ thắp đuốc cũng không tìm thấy nữa
Thương mẹ già nuối một thuở xăm xa
Ước được đưa em về trên sóng nước sông La
Áp tai mạn thuyền tìm lời ca thuở trước
Em gái Lào ơi! Liệu em còn nhớ được
Điệu lăm vông quyến rũ giữa đêm rừng?
; Lạc Xao 4-1995
[1] Hội Bun: Lễ hội của dân Lào vào dịp Tết tháng 4 hàng năm.