Đừng mưa nữa
Mùa xuân nhé, nếu về trên xóm nhỏ
Nhớ rũ hết mưa ngoài cửa bể hẵng về
Đừng để ướt tấm áo hoa bé mặc
Buốt lưng còng mẹ cấy dưới chân đê
Đã quá đủ những hạt mưa rai rích
Từ cuối thu đến tận chiều đông
Cả bờ tre cũng mọng tròn nước mắt
Tím lưng trâu, cây mạ trắng ngoài đồng
Đường thôn lội bàn chân son bấm mỏi
Thương cô dâu áo cưới vén lưng chừng
Gánh củi ướt kẻ già còng lưng cõng
Nhón mấy lần không đặt nổi chân run
Mùa xuân nhé, nhớ mang về nắng ấm
Cho đào quê nụ thắm đúng giao thừa
Cây cải hoa vàng, cây mơ hoa trắng
Cũng rộn ràng cánh ong bướm đong đưa
Thèm hạt nắng cho quê hương biết mấy
Cái rét vô duyên quá độ đến bao giờ
Đừng mưa nữa, nàng xuân ơi có thấy
Tết quê mình mưa ướt đẫm trang thơ.
Xuân 1995
;