Hai lần chồn ngựa đá
Nghìn thuở vững âu vàng
Đường thuyền vô Tam Cốc
Thơ miết dòng Ngô Giang
Nghi môn vào Tràng An
Ghé Thái Vi, cõi Phật
Lồng lộng bóng Thái Tông
Bá quan chầu đủ mặt
Lão Khổng Lồ xây núi
Gánh nặng quá đứt quai
Quẳng hòn Văn, hòn Võ
Trèo lên núi lão ngồi
Ôi người vợ ngóng chồng
Bao đêm không ngủ được
Đường nào lên, nàng ơi
Đỉnh đợi chờ chót vót?
Đất nước nhiều chinh chiến
Bao nhiêu là khăn tang
Để ngàn lau tiên cảnh
Gió chưa ngơi bàng hoàng
Sóng gặm mòn vách đá
Núi chọc thủng thời gian
Tam Mẫu toạ Linh Cốc
Chim rợp trời Thung Nham
Vòm hang rồi vòm hang...
Rợn người xuyên thuỷ động
Nhũ đá hoá đại bàng
Nắng trườn theo bóng sóng
Biển cạn thành Non Nước
Đá mòn tạc cổ nhân
Bao thăng trầm, xương máu
Để đất này muôn năm*.
; 01/2011
Chữ in nghiêng: Ý thơ Trần Nhân Tông