Gặp lại cô gái mở đường
; Tặng Huệ và đồng đội một thời
Phải em là cô gái nhỏ
Một thời xẻ dọc Trường Sơn
Một thời lửa bom gian khổ
Vẫn vui hát khúc mở đường.
Chiến tranh tàn như khói súng
Chỉ còn trong ký ức thôi
Những con đường xuyên rừng thẳm
Lá cây hẳn lấp kín rồi.
Tuổi xuân một phần gửi lại
Bao cơn sốt giữa rừng già
Hành trang cùng em đi mãi
Cuốc cào mái lá đơn sơ.
Con đường già rồi lại trẻ
Dưới từng giọt mồ hôi rơi
Bao người trên con đường ấy
Đi vào hạnh phúc tương lai
Chỉ thương mình em vò võ
Nắng mưa mỏi mòn đôi vai
Nửa đêm gặp người trong mộng
Se lòng biết má đào phai.
Ơi con đường đi muôn nẻo
Qua bao mùa xuân tuổi xuân
Có biết lòng em hóa đá
Phủ sau bao lớp bụi hồng.
; 5-1992