Giá có thể
Những ngọn đèn lùi dần về thành phố
Như tuổi xuân lùi mãi cuối xa xăm
Gió đông bắc rơi ngoài cửa kính
Vẫn len nhẹ trong lòng
Cô đơn ơi! Cứ bám cùng ta mãi
Chớm bạc rồi mái tóc lãng du
Dẫu phía trước đưa ta về cõi thực
ánh đèn pha chưa xuyên nổi sương mù
Giá có thể nốt quãng đời còn lại
Ghép nụ hôn ngày ấy thành thơ
Giá có thể lên tận cùng xa ngái
Tìm thấy em xuyên tuổi tác đợi chờ
; Đêm Hà Nội - Vinh 12-1997