Hoa tầm xuân
Tặng Nguyễn Văn Hùng
Màu xanh tím khiêm nhường sau kẽ lá
Như đôi mắt gọi anh về quá khứ
Những bàn tay nhòe mực tuổi xa xưa
Nuối mùa xuân nên thắm mãi tới giờ.
Đơn chiếc thế, trốn tìm chi thêm lẻ
Ơi màu tím, tím một thời son trẻ
Em trốn anh như trốn lũ bướm hờ
Để mắt buồn trên lá ngẩn ngơ.
Em tầm xuân hay anh tìm xuân?
Ngõ nhà em xuân rất thắm, rất gần
Đừng tưởng với tay là vớ được
Trốn rất tài là hoa tầm xuân.