; Tặng Kệm
Em chợt đến như một tia nắng ấm
Ru hồn anh bằng vô số cung đàn
Rồi em đi - và mặt trời tắt nắng
Anh một mình ngơ ngác giữa hoàng hôn.
Phía biển xa một ngôi sao nhấp nháy
Cũng đơn côi, cũng ngơ ngác kiếm tìm
Trăng chẳng mọc trong lòng người hiu quạnh
Đêm vật vờ lạc lõng một cánh chim.
Như trong gió, làn môi em quanh quất
Như sao xa một ánh mắt cháy nồng
Đêm giang tay vỗ về thổn thức
Cuối chân trời một đốm sao băng...
Thành Vinh 1979