Nhà văn - Nhà Báo - Bùi Quang Thanh

Lời quả phụ

06:44, 06/07/2011BQTThơ
(0 Đánh giá)
 
 
Nỗi buồn đến tự xa xăm
Và tôi thành lá rau răm cuối vườn
 
Nỗi buồn mặc áo hoàng hôn
Ngẩn ngơ tôi gói nỗi buồn mang theo
Núi xa, buồn dựng thành đèo
Sông dài, buồn lắng trong veo giọt lòng.
Biển xa, buồn trải vô cùng
Trên bao la sóng, trong từng tăm sao.
 
Người tôi thấp, nỗi buồn cao
Mà sao tạo hóa buộc vào với tôi?
 
Khẽ khàng mấy sợi tóc rơi
Vương trên đuôi mắt, xám trời mộng mơ
Buồn trên chiếc gối đêm mưa
Buồn sau hương án mịt mờ khói bay.
 
Đâu trời cao? Đâu đất dày?
Nỗi buồn đeo đẳng tháng ngày với tôi.
Từ khóa: Thơ BQT