Lời ru đồng đội
Ngày đi lấy mộ chú Bùi Quang Lục ở Hoài Ân BĐ(*)
Ngủ đi giấc ngủ ngàn xưa
Lời ru nhè nhẹ. Rừng dừa gió xao
Trập trùng lũng thấp đồi cao
Qua truông có nhớ ngày nào vượt truông
Chẳng còn đạn dập bom dồn
Xin đừng mộng mị cho hồn thảnh thơi
Ngủ đi! Nào, ngủ - à ơi...
Ngọt ngào là tiếng ru hời mẹ xưa
Rừng chiều nổi gió tiễn đưa
Nén hương mồ bạn còn chưa kịp về
Bao năm đá gối đất kề
Mưa đông xối cỏ, nắng hè khét xương
Giờ ai hoang lạnh sa trường
Mà ai giã bạn lên đường tìm quê?
Rừng sâu dây níu bốn bề
Nắng như đôi mắt đỏ kè rưng rưng...
Bao năm bóng xế trăng chùng
Bao năm đơn lẻ bạn cùng đất nâu
Rễ cây thay tóc trên đầu
Bạn đau mối đốt, mình rầu cỏ ăn
Hai thằng hai nửa tấm tăng
Vội vàng đồng đội đặt nằm cạnh nhau
Chiến trường chuyển hướng về đâu
Đêm dài dằng dặc rừng sâu hai mồ.
Khói hương hun hút đợi chờ
Lá rơi lấp lối sương mờ chốn mong
Nhặt thưa tiếng súng xa dần
Nín câm đợi tiếng bước chân bạn bè.
Ngủ đi! Nào ngủ - Đường về
Cây reo, suối hát, bộn bề lúa thơm
Ríu hồn cọng rạ dây rơm
Mo cau ngày ấy nắm cơm mẹ nghèo...
Liêu xiêu bóng đổ lưng đèo
Giật mình thảng tiếng bạn kêu cuối rừng.
Bình Định, tháng 8/2001
BQT
* Theo thông tin có được, chú tôi - Liêt sĩ Bùi Quang Lục là chiến sĩ đặc công của Sư đoàn 3 (Sao Vàng), trong một lần đi trinh sát để chuẩn bị cho đơn vị đánh trận địa pháo binh Mỹ trên cao điểm núi Chân Tượng ở Hoài Ân thì bị địch phát hiện và nã pháo. Chú tôi hy sinh cùng một đồng đội nữa quê Thái Bình. Bài thơ tả nỗi niềm khi chia tay của 2 linh hồn liệt sĩ mấy chục năm sống - chết có nhau.