Một đời yêu
; Một đời thơ
(Kỷ niệm 10 năm ngày mất
; của nhà thơ Xuân Diệu)
Mười năm vắng bóng người thơ
Sông Nghèn ngưng giữa đôi bờ thời gian
Lời yêu níu nghẽn phím đàn
Bao nhiêu rặng liễu chịu tang một người
Gió mây anh buộc giữa trời
Để hương gửi lại cho đời mai sau
Nắng ơi đừng nhạt mất màu
Mùa xuân chẳng có hai cầu để qua.
Mười năm một chuyến đi xa
Hôm nay về giữa quê cha quây quần
Khói hương như chẳng chịu buồn
Đặt lên hoa trắng nụ hôn biển bờ
Một đời yêu - Một đời thơ
Tình anh trải đến vô bờ thời gian.