Giò phong lan bá cổ cành săng lẻ
Buông nhành hoa đùa giỡn với gió trời
Đằng sau vẻ diễm kiều của lá của hoa
; là bao chùm rễ
Hút tận cùng những giọt nhựa hiếm hoi
Chàng săng lẻ chết như kẻ si thường chết
Nàng phong lanh xanh tươi
;trên khô kiết nhân tình
Những bông hoa con ai? Cụ Tắc kè đã biết
Nên cụ cười khi gió đến rung rinh.
Nậm Pao 6-1994