; Nổi nhớ này
cháu phải viết thành thơ
; Kính viếng hương hồn chú Bùi Quang Lục
; Đất nước hết giặc rồi chú không trở lại
Mảnh rừng nào chú ngã xuống chú ơi
Ngày ra đi cháu còn nhớ mãi
Bánh pháo giã từ chú đốt dưới mưa rơi.
Tiếng pháo nổ giữa ngày xuân năm ấy
Cháu đâu hiểu rằng đang giục chú đi xa
Cánh dù ngụy trang mẹ cài lên lưới mũ
Chú mang theo bao kỷ niệm quê nhà.
Những đêm mưa rơi bà nằm không ngủ
Trăn trở nghe từng tiếng xe qua
Đêm mênh mông, cháu biết bà thao thức
Tiếng sấm rền - vọng lại - tiếng bom xa
Mười bốn năm cả nhà mong tin chú
Mười bốn năm chỉ một lá thư về
Lá thư ấy chú viết chừng vội vã
Nét chữ ngoằn ngoèo như ánh chớp đêm mưa.
Lá thư nhỏ có hương rừng hương núi
Mùi mồ hôi thân quen và khói đạn chiến trường
Có nỗi nhớ niềm thương không kịp nói
Có những chiều mây trắng dải Trường Sơn.
Chú không kể về cuộc đời chiến sĩ
Khi làm cánh chim bằng lao giữa bão giông
Chú không kể những ngày đầu đánh Mỹ
Khi thiếu cơm chú phải hái măng rừng
Trời Nam ơi mênh mang trong lửa đạn
Ở nơi nào chú vung chớp lưỡi lê
Rừng Quảng Trị, Tây Nguyên hay Nam Bộ
Chú làm cơn gió biếc thổi xuân về?
*
; * *
Hôm tiễn cháu lên đường, bà không khóc
Ôm cháu vào lòng dặn từng câu:
"Ráng chiến đấu và nhớ tìm tin chú
Chiến thắng rồi bà cháu sẽ gần nhau."
Cháu vào Nam vẫn con đường chú mở
Vẫn đôi dép cao su và vành mũ vải mềm
Vẫn mũi súng thẳng đường chiến dịch
Vẫn ý chí cháy lòng: "Giải phóng miền Nam".
Cháu hành quân trong đội ngũ binh đoàn
Thiết giáp, xe tăng bụi cuốn vàng sắc lá
Mở tấm lương khô, chia nhau hộp cá
Thương chú những ngày rau má, tàu bay.
Bãi khách nào cháu cũng tìm những gốc cây
Mong thấy chú một tin gì gửi lại
Ngàn vạn tên người, tên quê khắc trên ấy
Cháu chỉ thấy điệp trùng đội ngũ: Xưa - Nay
Trường Sơn ơi! Núi rộng sông dài
Cho ta hỏi: Quãng sông nào chú tắm
Cho ta hỏi: Hỡi nàng mây áo trắng
Đỉnh đèo nào cánh võng chú từng đưa.
Chú ở nơi đâu, ơi bát ngát rừng dừa
Xây trận địa dưới muôn tàu lá mảnh
Chú ở nơi đâu - rừng U Minh kiêu hãnh
Và sắc tràm bãi đước mũi Cà Mau?
*
; * *
Súng nổ dồn, tiếng súng gọi tìm nhau
Hợp điểm muôn đời là hôm nay: Chiến thắng
Lửa rực. Đêm tàn. Bình minh lên, ngập nắng
Tổ quốc khải hoàn, đất nước hóa mùa xuân.
Trời quê hương xanh cao mênh mông
Giữa ngày vui bỗng rưng tràn giọt lệ
Từ khóe mắt của trăm ngàn bà mẹ
Nhớ những anh hùng vắng bóng hôm nay.
Đại ngàn bao la - gió hãy dừng lay
Bể xanh mênh mông, sóng ơi ngừng vỗ
Phút mặc niệm nghẹn trào bao nỗi nhớ
Về những con người đẹp nhất lòng ta.
Chú không còn?
; Đâu phải! Chú đi xa
Chú đi mãi như bao nhiêu đồng chí
Đài dân tộc dựng vòng Hương - Thiên - Lý
Trên đỉnh Muôn - Đời - Bất - Tử để tiễn đưa
Nỗi nhớ này cháu phải viết thành thơ.
Hà nội, 15/5/1975