Ở Thiên Cầm nhớ Hồ Quý Ly
Thất trận từ Tây Đô, Hồ Vương chạy vào Nam
Vó bạch mã quỵ dưới chân Hồng Lĩnh
Mảnh thuyền nan không chở nổi cơ đồ
Cặp rú Cùm vua ẩn vào hang lạnh
Mộng phục quốc ba thu chưa kịp vững
Khói ớt nồng cay xè mắt rưng rưng
Trong cũi lim bó gối về phương Bắc
Hồ Vương ơi! Có biết một Thiên Cầm
Khi nhà vua ghé thuyền vào
cửa Kì La còn nằm phía Bắc
Người có kịp ăn củ khoai Mục Bài
; đậm vị đất quê hương
Có ai dâng mo cơm chèn mắm nục
Và bương nước giếng Vàng lọc trăm mạch
nguồn thơm
Sao nhà vua không nhớ chuyện An Dương Vương
Một ngựa một người nhào ra biển cả
Sao nhà vua không chạy vào lòng dân
Để đất nước rơi vào tay giặc dữ?
Thời đã thế biết làm sao khác được
Có bại của Quý Ly mới có Lê Thái Tổ anh hùng
Nguyễn Phi Khanh bị đày qua ải Bắc
Nguyễn Trãi sau này mới biết cậy sức dân
Hang đá lạnh thời gian vùi lấp
Rừng xanh xưa lác đác sim mua
Những con sóng không chịu chở vua đi trốn giặc
Miên man vỗ mãi tới giờ.
; Cẩm Xuyên, 10 - 1996