- Này em, (xin lỗi) - Này Nữ thần;
Sao nỡ để lòng ta mê đắm
Cứ nghĩ về đây nơi cõi lặng
Mà lòng dậy sóng... Tự nàng thôi!
Hoa đại tung hương thơm ngát trời
Hay hương sắc thân thể nàng quằn quại
Những quỷ sứ đã nghìn năm tồn tại
Nơi này ư? Sao nàng vẫn yên bình?
Ôi nàng ôi ! Sắc xuân cứ nồng nàn
Cứ trinh thắm như chồi non vừa nhú
Ta chợt sởn da gà cơn mê lú
Ngỡ như nàng... ngỡ như của hôm nay.
Thần Uma ! Đích thực nàng là ai?
Hạnh phúc? Tình yêu? Tà dâm? Sức mạnh?
Nàng hóa đá mà tình đời vỗ cánh
Không biên thùy, xuyên vô tận thời gian.
;
Bảo tàng Chăm (Đà Nẵng), 3/2004