; Tặng bộ đội sư 337
Qua bản Chênh Vênh là đỉnh Sương Mù
Những túp nhà sàn cao bằng cây rạ
Hăm bảy năm hoà bình, ta lại về Hướng Hoá
Những em bé Vân Kiều xanh dớt, ngó đăm đăm
Dấu tích xưa còn vùi dưới cỏ tranh
(cỏ tranh Khe Sanh ngút đồi ngút suối)
Nghe quá khứ cha anh trong gió ngàn rong ruổi
Từ Đồng Tri, Cổ Nhối, Làng Vây...
Đừng hỏi các anh từ đâu về đây
Cứ trách em ơi - Vì sao anh về muộn?
Ơi ngọn Xê Ri rồng đen mây cuộn
Hãy chuyển mình. Sư đoàn đã về đây
Xứ Vân Kiều (xứ của Cầu Mây)
Rừng núi đẹp như mơ như mộng
Thần ABôn chẳng cho người no ấm
Lui cui cái oi, cái giỏ, cái gùi
rìu chặt cây
gậy chọc lỗ
tay tuốt lúa - xa xót bàn tay
Thương các Kan* răng cà cùn như hạt ngô trái vụ
Thương các Ku* bụng gầy ngực nở
Ngày hội ăn mừng lúa mới chẳng đủ no
"Người PaKô - con cháu Bác Hồ"
"Người Vân Kiều tấm lòng trong trắng..."
Sao nỡ để núi rừng im lặng?
Đồng bào ơi! Sư đoàn đã về đây
Những binh nhì chưa tròn tuổi đôi mươi
Những đại tá tóc hai màu mưa nắng
Lóng ngóng trồng cây; đạp mòn lối vắng
Tập nhảy phòn đêm lửa trại đun, ven
Cơn sốt rừng thôi thâm tím môi em
Đường lên bản nối núi cao đồi thấp
Lời thề nguyền xôi chấm cùng cu súp
Trai gái làng những đám cưới dày hơn
Chim sẽ về trong vườn chuối ủ hương
Mặt trời chín trong rẫy xoài rẫy mít
Đêm Tà Rùng tiếng khèn lan Sen, Bụt
Sao trên vai người lính
Sao trong mắt trẻ thơ...
Qua bản Chênh Vênh là đỉnh Sương Mù
Qua đỉnh Sương Mù: Mùa xuân làng bản
Ta găm mãi nơi đây ánh sáng
Trên vàng sao truyền thống sư đoàn.
; 2002
*Kan: con gái; Ku: con trai.