Nhà văn - Nhà Báo - Bùi Quang Thanh

VIẾT GIỮA LƯNG CHỪNG

18:42, 21/07/2011BQTThơ
(0 Đánh giá)
 
 
 
Tôi bay giữa lưng chừng trời
Với tay ngỡ chạm tay người mai sau
Mây dưới chân, tóc trên đầu
Cánh bay - sợi chỉ - bắc cầu thời gian
 
Ô hay! Những hạt nắng vàng
Rơi... như hạt thóc đồng làng mẹ gieo
Thưa lũng núi, đậm lưng đèo
Ô hay! Sóng trắng cũng treo lưng chừng
 
Không gian là chốn vô cùng
Nơi tôi đến. Nơi chưa từng bay qua
Thời gian, cũng trẻ cũng già
Nửa là quá khứ, nửa là tương lai
Nghìn năm đã chắc rộng dài
Nếu không xây nổi tượng đài nghìn năm
Trời cao mà chẳng xa xăm
Kìa... ba cô gái gương trăng mỉm cười
 
 
 
 
II 
Tôi bay giữa lưng chừng trời
Sau tôi thấp thoáng những người đã qua
Mây - sương - hương - khói nhạt nhòa
Ô hay! Thiên cổ vừa xa vừa gần
Tổ tiên chân đất đầu trần
Cũng bay cùng với thánh thần, cùng tôi
Hóa ra cấu trúc cuộc đời
Là sau với trước chung đôi hài hòa
Hóa ra Trời - Đất bao la
Có chung một cõi giao thoa - cõi người
Hóa ra sợi chỉ - là tôi
Dẫu bay, dẫu đứng, dẫu ngồi...vẫn căng
Trách chi tượng đá nghìn năm
Cũng thèm một phút hóa thân làm người...
 
 III
 
Tôi bay giữa lưng chừng trời
Trong mây thấp thoáng
;   bóng người ngày xưa
Ông tôi cày, bố tôi bừa
Bà tôi ngồi tựa gốc dừa (cũng mây)
Tóc sương - hương khói giăng đầy
Bà nhìn tôi hỏi: "Chú mày về chưa?"
"Bà ơi rừng rậm đồi thưa..."
Giật mình. Bà với gốc dừa đã tan
Trông vời trắng lóa nghĩa trang
Bao nhiêu đồng đội xếp hàng vô danh
 
Trường Sơn hai mái xanh xanh
Trăm ngàn vết sẹo ngỡ lành - lại đau
 
Đường bay Tân Sơn Nhất
  Phú Bài, 11-2000
 
 
 
 
Từ khóa: Thơ BQT